Chúng vốn dĩ là một thể với nó.
Nó cũng chưa từng trải qua việc mình biến mất, nên đối với việc này một chút cũng không biết.
“Sợ?”
Ân Niệm nhướng mày, “Đương nhiên là không.” Vì không nhìn rõ ngũ quan của trung tâm trời đất, có lẽ nó không có ngũ quan, có thể ngưng tụ thành một thực thể như vậy đã rất khó khăn rồi, Ân Niệm không nhìn rõ biểu cảm lúc này của nó, cũng không biết với thân phận là tồn tại tối cao, nó có sợ chết hay không.
“Cho dù có một ngày, linh lực biến mất, ma tố không còn, tinh thần lực gì đó cũng không còn.” Ân Niệm không thể nhìn thấy chỗ của nó, nhưng có thể khiến nó nhìn thấy biểu cảm của mình, nàng không thể sợ hãi, không thể lo lắng, giống như những giọt nước tích tụ lại, cuối cùng sẽ trở thành biển lớn nhấn chìm nàng.
“Chỉ cần còn một mảnh đất, một hơi thở không khí trong lành, ta nghĩ, chúng sẽ có thể sống tốt.”
Trung tâm trời đất nhìn sâu vào nàng một cái, đột nhiên như cười lên, giọng nói cũng trở nên dịu dàng, “Thật vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play