Mà Nguyên Tân Toái lại một lần nữa ôm lấy nàng.
"Bọn họ chết rồi." Hắn giọng nói âm trầm, khiến người ta nghe thấy mà sợ hãi.
Nhưng Ân Niệm không sợ.
"Ngươi nói gì? Chết rồi?" Nàng mở to mắt, trông tròn xoe đáng yêu. "Ai, ai giết?"
"Một người phụ nữ."
Nguyên Tân Toái cởi áo choàng của mình.
Không để ý đến cả phòng người, ôm nàng đi ra ngoài.
Trời đã sáng.
Ngoài trời một vùng nắng ấm, hắn mang Ân Niệm đến một hồ nước trong veo.
Nhẹ nhàng rửa sạch máu trên tay Ân Niệm.
"Bị một người phụ nữ vừa mạnh mẽ, vừa xinh đẹp giết chết."
Ân Niệm nửa hiểu nửa không gật đầu.
"Vậy ngươi thì sao? Ngươi là ai?" Nàng trong lòng có chút không vui, sao hai người đó không thể chờ một chút chứ, đợi nàng lớn lên, nàng sẽ tự mình giết!
“Ta?”
Nguyên Tân Toái ôm Ân Niệm thật cao.
Đầu Ân Niệm được ánh mặt trời bao phủ, nàng nhìn thấy nụ cười của hắn.
“Ta là người của Ân Niệm.”
Ân Niệm nhíu mày.
Nàng nhìn người này ôm mình thật cao, “Là nữ nhân sao?”
“Đúng vậy.” Nguyên Tân Toái cười cười, “Là nữ nhân ta rất thích.”
Ân Niệm đung đưa đôi chân ngắn của mình.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người đàn ông này.
Và cả nụ cười dịu dàng.
Trong lòng nàng lại dấy lên một chút ghen tị, nàng lớn đến vậy, chưa từng được ai yêu thương như vậy.
Nhưng nàng bây giờ đã tự do rồi!
Đây mới là chuyện đáng mừng nhất.
Ân Nữ bọn họ ở phía sau nhìn, từ khi tỉnh lại, Ân Niệm vốn rất táo bạo không nghe lời, giờ lại ngoan ngoãn nằm trên vai Nguyên Tân Toái.
Nàng lạnh lùng hừ một tiếng.
Trong mắt đầy vẻ không vui.
“Ngươi ngược lại là biết chọn, còn nhỏ tuổi đã biết hướng về người đẹp trai nhất.” Ân Nữ sờ đầu ngón tay mình, giọng nói lạnh lùng, “Chờ khi ngươi tỉnh lại, ta sẽ lột da từng tấc của tiểu quỷ này!”
Thậm chí còn không nhận ra cả mẹ.
Nhưng nói đến chuyện này… Ân Nữ nhìn cái đuôi phía sau Ân Niệm.
“Thứ này sao lại xuất hiện trong người ngươi?” Nàng nhìn Ân Mãn.
Không còn cách nào khác, ai bảo Ân Mãn là người trong số tất cả bọn họ, nhìn thấy nhiều thứ kỳ lạ nhất.
Nghe con gái hỏi mình, Ân Mãn lập tức vui vẻ chạy tới, “Con gái ngoan, cái đuôi kia ta cũng không nhìn thấu, khí tức rất kỳ lạ, nhưng chắc chắn đối với Niệm Niệm vô hại, ta nghi ngờ nấm nguyền rủa bị trấn áp, có quan hệ không thể tách rời với cái đuôi này.”
Ân Nữ miệng thì khinh thường, “Ta quản nàng chết hay sống!”
Trong đầu lại không tự chủ được hiện lên bóng dáng của người phụ nữ hư ảo kia.