Mà ngay lúc Ân Niệm bị một giọt nước đánh ra khỏi thế giới này.

Ở một phòng tu luyện bí mật của Học Viện Đệ Nhất.

Người phụ nữ mặc váy dài màu xanh nước biển, trên đầu gối xếp bằng một đóa sen từ từ nở rộ chậm rãi mở mắt.

Cửa lớn phía sau nàng đi vào một người phụ nữ, trên mặt mang theo nụ cười như đã nhịn lâu.

"Thanh Vân Đệ Nhất, nàng đã đến rồi."

Nguyễn Khuynh Vân ngẩng đầu, trong mắt thanh lãnh có chút dao động, "Là vậy sao?"

Đây chính là người đã gieo kim ấn lên Ân Niệm, người đã làm cho Ân Niệm bùm một đầu tóc, đồng thời nàng cũng là thủ tịch không thể tranh cãi của Học Viện Đệ Nhất, Nguyễn Khuynh Vân.

Mà Ân Niệm, chính là thủ tịch dự bị mà nàng đã định ra.

"Trong dự bị sinh cuối cùng xuất hiện kim liên ấn ký, có phải đã gây ra một trận sóng lớn rồi không?" Nguyễn Khuynh Vân đều có thể tưởng tượng ra cảnh tượng hỗn loạn đó.

Bởi vì từ khi nàng làm thủ tịch.

Đã bắt đầu chọn người kế nhiệm.

Nhưng nàng đã chọn suốt năm năm, vẫn không chọn được người làm nàng hài lòng, vô số thiên tài nam nữ của Vô Thượng Thần Vực trừng mắt nhìn cái kim liên ấn ký của nàng, mong mỏi tha thiết.

Chỉ là cái ấn ký thủ tịch dự bị lại rơi vào một người phụ nữ của tiểu thế giới, ở trong mắt bọn họ, ti tiện như con kiến.

Làm sao có thể không kinh ngạc chứ?

Mỗi ấn ký trên người mỗi học sinh đều khác nhau, thiên phú hạng nhất là ấn mặt trời màu vàng nhạt, thiên phú hạng hai là ấn mặt trăng màu bạc, ấn ký hạng ba là ấn ngôi sao màu trắng.

Nhưng thủ tịch dự bị chỉ có một ấn sen vàng.

Lẽ ra không thể che giấu được.

Nguyễn Khuynh Vân đang suy nghĩ về sự hỗn loạn và biến động sẽ có trong ngày hôm nay.

Lại nghe bên cạnh người phụ nữ nén một hơi cười thầm nói: "Là, là có chút động loạn."

"Nàng đã đến rồi, tự xưng Vương Gia Nhị Cẩu Tử."

Nguyễn Khuynh Vân chậm rãi quay đầu, trên gương mặt không chút biểu cảm kia thoáng hiện vài phần nghi hoặc.

Những chữ này nàng đều biết.

Nhưng ghép lại sao lại không hiểu được?

Người phụ nữ tiếp tục ép môi nói: "Nàng vừa đến đã cắt ngang buổi huấn thị của dự bị sinh."

Nguyễn Khuynh Vân: "..."

"Không hề trưng ra dấu ấn của mình, lại ngang nhiên lẻn vào Linh Hư cảnh."

Nguyễn Khuynh Vân: "..."

"Rồi còn xông thẳng vào phòng tắm nam!"

Nguyễn Khuynh Vân: "??"

Học viện Đệ Nhất, ngày hôm đó quả thật là một mớ hỗn độn.

Nhưng không phải vì lý do mà Nguyễn Khuynh Vân tưởng tượng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play