Bọn họ ba người hai người tụ lại một chỗ, vừa cảnh giác với động tĩnh xung quanh vừa trò chuyện.

“Lần trước không phải là cứ điểm Ngũ Châu giành được sao?”

“Ngũ Châu mấy năm nay có chút quá mạnh mẽ, có chút ý tứ thuận ta giả sinh nghịch ta giả mất.”

“Khụ, có thực lực thì cứ điểm nào mà không như vậy?”

“Cũng đúng.”

“Nhưng lần này Dạ Độc Tinh cũng tới rồi, chưa chắc là Ngũ Châu, hừ.” Có người lạnh lùng cười, trong lời nói có chút khinh thường ý tứ của Ngũ Châu, hắn nheo mắt chán ghét nói: “Người của Ngũ Châu, lần trước đệ tử của ta về nói, cái tên tiểu thần tử kia giành Địa Tinh Hoa với thủ đoạn không quang minh chính đại.”

“Đạp lên phụ nữ mà có được, còn giả bộ thanh cao, tsk.”

“Suỵt suỵt suỵt!” Một người bên cạnh đột nhiên biến sắc, “Đừng nói nữa, bát thần tử kia dường như nghe thấy rồi!”

Mọi người lập tức biến sắc, quay đầu lại quả nhiên thấy bát thần tử đang đi về phía hắn.

Trên người hắn còn vương vãi những vết máu, nhưng muốn xử lý đám cường giả tiểu thần cảnh bình thường này thì quá dễ dàng.

“Ngươi…” Mọi người còn chưa kịp nói gì.

Đã nghe thấy tiếng kinh hô từ phía cửa lớn truyền đến.

“Kia không phải là người đàn bà của Dạ Độc Tinh sao?”

“Nàng ta cầm thứ gì trên tay!”

Bát thần tử theo bản năng nhìn về phía đó.

Nhưng lại đụng phải ánh mắt đang cười của Ân Niệm.

Chiếc váy đỏ của nàng trông càng thêm diễm lệ, nhìn kỹ mới phát hiện, từ tà váy của nàng đang nhỏ giọt huyết tương đặc sệt xuống.

Hòa cùng đất đen biến thành màu đen đỏ.

Sắc mặt bát thần tử xụ xuống.

Còn chưa kịp mỉa mai Ân Niệm.

Đã thấy Ân Niệm tung tay, mấy thứ đen sì liền văng thẳng đến đầu hắn.

Bát thần tử đưa tay gạt đi, mấy thứ tròn vo kia lăn hai vòng trên mặt đất, xoay mặt về phía bát thần tử, để lộ ra đôi mắt kinh hoàng mở to khi còn sống.

Đồng tử bát thần tử rung lên dữ dội.

“Thủ Nghĩa!!” Hắn nhận ra khuôn mặt của đệ tử dẫn đầu.

Bát thần tử cảm thấy khí huyết cuộn trào, những người tiểu thần cảnh bên cạnh cũng giật mình.

Kinh hoàng nói: “Những người này, không phải đều là đệ tử phù thần tháp vừa mới vào sao?”

“Sao lại thế? Mới vào chưa đến nửa nén hương, sao lại chết sạch thế này?”

Cửu thần tử cũng vội vàng chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết của người nhà mình thì nhìn thẳng vào Ân Niệm: “Yêu nữ! Ngươi làm gì!”

“Yêu nữ?”

Ân Niệm bật cười khẽ, dường như khá hài lòng với cái danh xưng này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play