Chương còn chưa kết thúc, xin bấm trang tiếp theo để đọc nội dung hay hơn!
"Đồ hỗn trướng!" Một giọng nói uy nghiêm vang lên bên tai Ân Niệm, giọng Đế hậu tức giận vang vọng khắp hoàng thành, "Vô tri hạng người! Dám phạm ta hoàng thành?"
Khoảnh khắc tiếp theo linh lực trải rộng bao trùm áp xuống.
Trong chớp mắt đã tìm đến nơi Ân Niệm đang ẩn nấp.
Ân Niệm cười lạnh một tiếng, tay lại xuất hiện năm kiện pháp khí.
Nhưng!
Là thượng đẳng pháp khí của Ma tộc.
Vừa lấy ra, ma nguyên tố trong không khí liền tranh nhau chen chúc về phía nàng.
Ma tộc bị phong ấn, ma nguyên tố trên đời này không còn ai sử dụng, có thể tưởng tượng được nó sung túc đến mức nào.
Ân Niệm nhìn năm kiện pháp khí trên tay.
Dùng thứ này, để tuyên cáo sự trở lại của Ma tộc.
"Đi!" Ân Niệm khẽ lên tiếng.
Khoảnh khắc tiếp theo ma nguyên tố như bão táp ngưng tụ, cùng linh lực của Đế hậu hung hăng va chạm vào nhau.
"Ma nguyên tố?" Đế hậu ở trong tẩm cung bỗng nhiên mở mắt ra, đôi mắt kia tràn đầy kinh hãi, "Thế gian này hẳn là không ai có thể điều động ma nguyên tố nữa rồi!"
Nhưng đợi nàng chống đỡ xong đợt ma nguyên tố này, lại phát hiện tìm khắp hoàng thành, cũng không có khí tức ma vật.
"Sao có thể…." Đế hậu lẩm bẩm, "Việc phong ấn ở Ma Giản vẫn chưa phá vỡ, những ma vật kia… hẳn là không ra ngoài mới đúng!"
Lúc này trong Ma Giản thâm uyên, tất cả ma vật sau khi Ân Niệm rời đi đều trở nên uể oải.
Quá nhàm chán.
Chúng bị nhốt ở đây hơn ngàn năm, mới náo nhiệt được không lâu, Niệm Niệm đã đi rồi.
Ma Giản một mảnh tử khí.
Cho đến khi… những đại ma nhạy bén cảm nhận được rung động từ hướng hoàng cung!
"Niệm Niệm!" Ma vật đồng loạt triển khai ma dực phía sau, bay lên không trung, nhìn từ xa đã thấy hoàng cung bị nổ một mảng nhỏ.
"Đó là pháp khí ta tặng cho Niệm Niệm ha ha ha!" Một đại ma dán vào phong ấn, vẻ mặt kiêu ngạo, "Là của ta!"
"Sao lại là hạ đẳng pháp khí!" Mọi người bất mãn, nhao nhao nắm chặt tay gào thét: "Niệm Niệm nổ thượng đẳng đi!"
"Thượng đẳng thượng đẳng!"
"Đáng chết, Niệm Niệm nhà ta bị ép phải nổ pháp khí, có phải có người bắt nạt nàng không? Ta nói hai kho thì không đủ!"
Lão độc vật vội vàng từ trên núi của mình chạy ra, quần áo còn chưa mặc chỉnh tề, giọng nói còn lớn hơn ai hết, khuôn mặt non nớt đỏ bừng.
"Nổ thượng đẳng!"
"Thượng đẳng!"
"Không đủ về nhà lấy! Trong nhà còn nhiều lắm!"