Nó chớp chớp đôi mắt to, bên trong ánh lệ rưng rưng, "Ta vẫn là bảo bối mà chủ nhân thích nhất chứ?"
"Sao lại không thể chứ." Ân Niệm hôn hôn nó, "Hai người các ngươi đều là bảo bối của ta."
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Bách Biến, lòng nàng lại đau thắt, còn không biết bảo bối kia có sống tốt hay không.
Nửa đêm, Bách Biến biến thành bộ dạng Bạch Lộ nằm trên giường.
Mà Ân Niệm lấy ra một kiện pháp khí có thể che giấu khí tức và tất cả dao động linh lực, thứ này chính là lão yêu bà chuyên dùng cho nàng làm chuyện xấu… à, làm việc đứng đắn.
Nàng mặc một bộ y phục đen, đeo một chiếc mặt nạ che kín mặt.
Trên mặt nạ vẽ một người phụ nữ có đôi mắt hẹp dài, môi đỏ, bộ dạng yêu nữ.
Ân Niệm đối với hoàng cung khá quen thuộc, rất dễ dàng tránh được những tên lính tuần tra, đi dạo một vòng lớn hoàng thành.
Nhưng hoàn toàn không tìm thấy bảo bối của nàng.
"Vậy còn lại chỉ có… tẩm cung của Đế hậu và nhà giam." Ân Niệm cắn môi, nửa nằm trên mái nhà tối đen như mực, "Nơi đó không thể đi, sẽ bị Đế hậu kia bắt được."
Nàng thực sự rất không cam lòng, xem ra chỉ có thể đợi yến tiệc đấu thú ngày mai.
Chỉ là vừa định quay về thì thấy Phong Tuần lại một mình đi ra, không mang theo ai bên cạnh.
Ân Niệm bước chân lập tức dừng lại.
"Phong gia Ngũ Châu… còn là một thiên tài…." Trên mặt nàng hiện lên một nụ cười, bị các đại ma nuôi dưỡng một thời gian, tính tình đã giống hệt ma tộc, "Cứ trở về như vậy hình như không tốt lắm đâu."
"Lão yêu bà, hôm nay trước tiên giúp ngươi đòi chút lãi!"
Phong Tuần không ngủ muộn như vậy là vì nhớ tới người phụ nữ hắn gặp ở Bạch Đầu Sơn.
Hôm nay nhìn thấy Bạch Lộ liền nhớ tới người đó.
"Không biết người phụ nữ kia còn sống hay không." Hắn lẩm bẩm, nhìn vầng trăng sáng trên trời, "Lương thiện quá mức, đó chính là ngu xuẩn a…."
"Thật đáng tiếc." Trên mặt Phong Tuần hiện lên vẻ tiếc nuối, "Người phụ nữ kia dáng dấp ngược lại là giống như một đóa hoa."
"Loại phụ nữ như vậy cũng xứng đáng để ta thu dùng."
Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm khí sắc bén hung hăng đánh tới.
Toàn lực của Cửu Trọng Linh Thể!
Phong Tuần không đề phòng, tuy lập tức tránh được, nhưng theo sau là một đôi chân dài quét tới, trúng ngay mặt hắn!
Ân Niệm vừa tới đã nghe tên khốn này lảm nhảm cái gì mà thu dùng, còn nói nàng lương thiện?
Đáng chết, tên đàn ông ngu xuẩn này đang sỉ nhục ai!