Mà các thế lực khác bên cạnh thì không dám thở mạnh.
Thịnh Sơn Tông những năm gần đây dưới sự dẫn dắt của Thịnh Hồng, cứ thế đều là bộ dạng này, nhưng gốc rễ quá lớn, mọi người không dám trêu chọc.
Giờ thì đụng phải sắt thép rồi chứ gì?
"Nếu Cự Nhân tộc khai chiến, ta Xích Quỷ Cốc cũng cùng đi." Một giọng nói đột nhiên xuất hiện phía sau mọi người.
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Trong mắt đột nhiên bộc phát ra thần sắc kinh diễm.
Nguyên Tân Toái đã trở lại.
Hắn nhìn Linh Cảnh Ân Niệm đang ở, nhìn Thịnh Hồng, so với ông lão ăn xin, thần sắc hắn càng thêm bình tĩnh, nhưng càng bình tĩnh thì càng đáng sợ.
"Thịnh Sơn Tông, ngươi muốn với ta khai chiến?"
Trong mắt hắn như chỉ có một hồ nước chết lặng.
Thịnh Sơn Tông có thể đứng vững đến nay, tự nhiên không chỉ có một mình tông môn này, cũng có thế lực giao hảo sẵn sàng cùng bọn họ chiến đấu.
Thế lực lớn nếu đánh nhau tất nhiên là chiến hỏa ngập trời.
Kéo theo rất nhiều chuyện.
Gia chủ Chu gia cũng không nhịn được nhìn về phía Nguyên Tân Toái.
Người chủ của Xích Quỷ Cốc và ông lão ăn xin truyền thuyết này, sợ là hai người chủ thế lực tùy tiện nhất.
Nhưng lại không có một ai là đang đùa giỡn.
Diệp An cũng đúng lúc cười cười, "Nếu khai chiến, ta Diệp gia có thể cung cấp cho Xích Quỷ Cốc và Cự Nhân tộc tất cả pháp khí và giáp bảo vệ."
Diệp An cũng có thế lực của mình.
Tuy không phải hệ chiến đấu, nhưng không ai dám xem nhẹ hắn.
Đây chính là kho vũ khí di động a.
Mà lúc này, đám đệ tử trên ngọn núi cũng đã căng thẳng đến cực hạn.
"Thả hắn ra!" Tô Mộc nhìn nước dãi của chuột vương chảy xuống mặt mình, lập tức suy sụp nói: "Không nghe thấy sư huynh nói sao!"
Hắn thật sự sợ hãi.
Nếu mất đi tay chân.
Nếu trở thành người tàn phế.
Hắn không dám nghĩ.
“Tha cho Trang Nhàn!” Tên đệ tử dẫn đầu vẫy tay một cách cam chịu.
Trang Nhàn được thả xuống.
Ân Niệm cũng vẫy tay.
Hàng trăm người đó bị lũ chuột chũi nhỏ quăng thẳng xuống đất.
Lũ chuột chũi nhỏ chống nạnh, chưa bao giờ dám gan dạ đến thế.
“Chít chít chít!” Cút xéo đi! Lũ gà mờ! Hừ!
Dù sao thì chúng cũng sắp đào hang rời khỏi Thịnh Sơn rồi.
Lũ chuột chũi nhỏ không sợ gì cả.
Ân Niệm giơ tay rải vô số linh tinh, tựa như một trận mưa ánh sáng.
Lũ chuột chũi nhỏ điên cuồng tranh cướp những linh tinh đó.
Nhìn từ bên ngoài, người ta không khỏi trợn tròn mắt, “Cái lũ chuột chũi này… cũng có thể mua chuộc được sao?”