“Nguyên Tân Toái, nói cho bọn họ biết Niệm Niệm đã làm gì đi.”

“Đừng đi mà!”

Nguyên Tân Toái nhíu mày quay đầu: “Ta chỉ đến hỏi một câu thôi, ta còn phải đi xem Niệm Niệm thi đấu.”

“Diệp An kia có thể tin tưởng đúng không? Ta sẽ truyền đạt.”

Chân Nguyên Tân Toái có quang trận sáng lên, đối với đám ma lớn nói: “Muốn biết nàng đã làm gì, đợi phong ấn phá vỡ rồi, các ngươi tự mình nhìn thấy chẳng phải tốt hơn sao?”

Đám ma lớn ngẩn ra.

Nguyên Tân Toái cười một cái, “Nàng vì có thể cứu các ngươi ra ngoài, đang liều mạng.”

……

“Ân Niệm đi đâu rồi?”

Bất kể là trong linh cảnh hay ngoài linh cảnh, tất cả mọi người trong lòng đều có cùng một nghi vấn này.

“Đang yên đang lành một người sao lại biến mất rồi?” Bạch Tiền đã hoàn toàn từ bỏ việc tìm thông quan bài, bởi vì thông quan bài đã bị đám đệ tử Thịnh Sơn Tông khác lấy hết rồi.

Lần đầu tiên.

Đám đệ tử Thịnh Sơn Tông không bắt đầu tranh đấu ngay khi vừa vào.

Bọn họ nhìn thấy thông quan bài thì cầm lấy, tranh thủ mọi thời gian lấy hết những thông quan bài có thể nhìn thấy bằng mắt.

Để ngăn cản đệ tử tranh đấu, tất cả thông quan bài đều giao cho đệ tử hạng hai mạnh nhất, một nam đệ tử tên là Tô Mộc.

“Tô Mộc sư huynh!” Tất cả đệ tử đều hội tụ ở chỗ Tô Mộc, Bạch Tiền hỏi: “Thông quan bài khi nào thì đưa cho bọn họ?”

Tô Mộc là nhân linh cảnh đỉnh phong cường giả.

Bên cạnh hắn còn có ba người nhân linh cảnh đỉnh phong khác.

Để bọn họ canh giữ tất cả thông quan bài là quyết định an toàn nhất.

“Vội gì?” Tô Mộc nhìn Bạch Tiền, trong mắt có sự khinh thị rất nặng, “Tự nhiên là sau khi giải quyết Ân Niệm xong, còn lại tùy theo bản lĩnh của mỗi người mà lấy.”

“Nhưng Ân Niệm ở đâu?”

“Mười người một nhóm, chia ra đi tìm.” Tô Mộc cắn răng, “Mỗi một nhóm đều mang theo hai người biết bắn tên, phải đặc biệt chú ý phía trên, bởi vì Ân Niệm có linh thú bay, nếu nàng lợi dụng không chiến, bên ta đối phó sẽ vô cùng gian nan.”

“Đã biết sư huynh.”

Tô Mộc ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người, “Năm nay đệ tử thi đấu, các ngươi phải làm rõ cho ta ai là kẻ địch lớn nhất, nếu có người không phân biệt nặng nhẹ, đừng trách ta sau này tìm các ngươi tính sổ!”

“Vâng! Sư huynh!”

Ngoài linh cảnh, những người khác cũng trợn tròn mắt nhìn lên nhìn xuống.

“Không phải, Ân Niệm trốn ở đâu?”

“Vừa rồi đột nhiên biến mất người không còn nữa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play