Lão tông chủ cười không nói.

"Này, các ngươi mau nhìn, Ân Niệm kia bị vây rồi."

Tiếng kinh hô bên cạnh truyền đến khiến cả hai cùng nhìn về phía gương linh lực.

"Ân Niệm!" Bạch Tiền và Tô Lâm Yến đã đuổi tới.

Dẫn theo hàng trăm đệ tử bao vây Ân Niệm lại.

Lạt Lạt rơi xuống bên cạnh Ân Niệm, cùng Bách Biến trêu chọc nói: "Ồ, đến thật nhiều người nha."

Bạch Tiền sờ một viên thuốc tròn vo, khí thế đột nhiên đầy đủ, hướng về Ân Niệm kêu lên, "Biết bay thì sao? Nơi này của bọn ta có không ít pháp khí là cung tên."

Ân Niệm không nhìn Bạch Tiền.

Mà là nhìn về phía Tô Lâm Yến.

"Lạt Lạt, Bách Biến." Ân Niệm cố ý gọi tên Lạt Lạt trước mặt Tô Lâm Yến, "Hai người các ngươi không phải nói, còn thiếu một chút mới đột phá sao?"

"Hôm nay có thể cho hai người chiến một trận đã ghiền!"

Tô Lâm Yến nhìn chằm chằm Lạt Lạt, con mắt lồi ra như bị moi ra một nửa, "Lạt Lạt? Ngươi là Lạt Lạt?"

Nàng run rẩy một tay, "Ngươi, ngươi quả nhiên là..."

"Là cái gì?" Ân Niệm cười với Tô Lâm Yến, "Sao? Ngươi lại muốn nói ta là tàn dư của Ma tộc sao?"

"Còn nữa, cất cái tay bẩn thỉu và con mắt ngu xuẩn kia của ngươi đi." Ân Niệm nghiêng đầu nhìn nàng, "Ngươi nhìn thần thú của ta chằm chằm như vậy, sẽ làm ta không vui."

Tô Lâm Yến đột nhiên run lên, lập tức tỉnh táo lại, Ân Niệm không phải tàn dư Ma tộc.

Cho dù nàng nói Ân Niệm là kẻ trộm đánh cắp thần thú, Thịnh Sơn Tông có thể làm gì? Sẽ giúp nàng hả giận sao? Tuyệt đối không thể!

Xích Quỷ Cốc, Diệp An, tộc Cự Nhân có mặt ở đây, ai không đến chống lưng cho Ân Niệm?

Có lẽ Ân Niệm còn nói ra việc nàng và mẹ nàng đoạt lấy Phượng Nguyên của nàng...

Ngay từ khoảnh khắc lần đầu tiên phát tác mà không giết chết được Ân Niệm, nàng đã quyết định, sau này Ân Niệm sẽ cứ thế đè nén nàng.

"Lạt Lạt, Bách Biến." Ân Niệm lấy ra chiếc ô đỏ, linh lực không ngừng chảy vào trong ô, mặt ô lập tức biến thành màu tím vàng sau cơn thịnh nộ, một vòng lửa rực cháy theo mặt ô.

"Giúp ta chống đỡ nửa chén trà thời gian có được không?"

Ân Niệm từng bước đi về phía Tô Lâm Yến, trên mặt nàng mang theo nụ cười châm biếm, mỗi lời đều lộ ra sự hận thấu xương, "Ta muốn tự mình lĩnh giáo, trời sinh Phượng Nguyên, đến tột cùng lợi hại đến mức nào."

Tô Lâm Yến vô thức lùi lại một bước, "Ngươi muốn dùng hai con linh thú để cản tất cả mọi người sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play