Ân Niệm lập tức đen mặt, được rồi, người này chắc chắn là thích bà lão yêu quái, rồi còn xảy ra chuyện gì đó với bà lão yêu quái khiến nàng ta tức giận rồi bị đuổi đi, rồi trùng hợp lại dính đến chuyện phong ấn.

Còn nói là tức giận, bình thường nếu thật sự tức giận thì Ân Nữ đều giết chết thẳng tay, còn có thể sống sót bị đuổi đi?

"Nếu ngươi không tin ta, ngươi cứ phái người đáng tin cậy đến Ma Giản hỏi về người này là được." Diệp An thẳng thắn nói: "Ngươi cứ hỏi Ân Nữ, ta có hại ngươi không."

Thật ra hắn nói như vậy, Ân Niệm đã tin được hai phần.

Còn lại tám phần chờ nàng ta về xác nhận với những người lớn ở Ma Giản.

"Ta biết rồi, chờ ta xác nhận với mọi người đã." Ân Niệm rất cảnh giác, nàng ta muốn trả lại chiếc ô đỏ và Niết Bàn. "Vậy hai thứ này trước..."

Nàng còn chưa nói hết.

Trước mặt bạch quang lóe lên.

Diệp An vậy mà phất tay áo, chạy mất!

Chỉ còn lại giọng nói truyền đến, "Ngươi cứ dùng đi, ta còn nhiều lắm, ta những năm này đều tìm cách giải phong ấn, ngươi có gì cần cứ nói với ta."

"Cuộc thi đệ tử ta nhất định sẽ đến xem ngươi!"

Ân Niệm cầm chiếc ô đỏ đứng lơ lửng giữa không trung, có chút xấu hổ.

Hai con mắt to trên chiếc ô đỏ nhìn chằm chằm Ân Niệm, Ân Niệm cũng nhìn nó.

Con mắt to chớp chớp, cong lên về phía Ân Niệm, như đang cười lấy lòng.

Nó cười, chiếc ô càng đỏ rực hơn, trong đêm tối như chiếc đèn lồng đỏ rực đang tỏa sáng.

Tiểu Miêu tức chết.

Thời buổi này ngay cả chiếc ô cũng biết câu dẫn người sao?

Nó tức giận nhảy thẳng lên mặt ô, dùng một chiếc lá vỗ xuống, "Không được cười! Cười với ai vậy ngươi!"

Nó như hiểu được.

Đôi mắt kia lập tức lộ ra vẻ đáng thương.

Vèo một cái.

Mặt ô màu đỏ vậy mà biến thành màu đen tuyền.

Ân Niệm đầy kinh ngạc, vung vung chiếc ô, kết quả lại không khống chế được linh lực, công kích trúng Miêu Miêu.

"Cẩn thận!" Ân Niệm lập tức thu hồi linh lực, nhưng Miêu Miêu vẫn bị dính một chút mép, nhưng không đến mức làm nó bị thương, Ân Niệm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng giây tiếp theo, nàng lại thấy Tiểu Miêu cả người vô cùng đáng thương ngã oặt ra.

Nó cuộn tròn lại, cả người ủ rũ.

"Ta... ta đúng là một mầm non phế vật rồi..." Nó vậy mà bắt đầu tiêu cực một cách khó hiểu?

Nguyên Tân Toái cũng liếc nhìn chiếc ô này, kinh ngạc nói: "Pháp khí này ngược lại còn ra dáng, công kích đánh ra vậy mà còn có thể ảnh hưởng tâm trạng người khác theo tâm trạng của linh trên ô."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play