"Đúng vậy, ở Thiên Nhất Châu, khi nào bọn hắn xuất phát, thiếu chủ?"

Nguyên Tân Toái đứng dậy, di chuyển cực nhanh ra ngoài, "Thiết lập không gian trận."

"Đi ngay bây giờ."

...

Trong Thịnh Sơn Tông, Ân Niệm nhìn tảng đá bị mình đá vỡ có chút bất lực.

Nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, dù sao trong Ma Giản cũng không có.

Sau đó cũng không gặp qua.

"Hơi không kiểm soát được chân rồi." Ân Niệm nhìn trưởng lão nói nhàn nhạt, "Tảng đá bao nhiêu linh tinh?"

Trên người nàng vẫn còn một ít linh tinh, trong kho riêng của lão yêu bà có rất nhiều, ma vật cũng không cần hấp thụ linh lực, không dùng tới, Ân Niệm muốn lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.

Trưởng lão thần sắc khó coi, "Lời của ngươi có ý gì? Chẳng lẽ Thịnh Sơn Tông ta còn thiếu một tảng đá sao?"

"Tại sao không sớm nói ngươi là Nhân linh cảnh! Ngươi là cố ý có phải không?"

"Ai nha ngươi này, là các ngươi tự xem thường tiểu sư muội của ta nên lấy tảng đá cấp thấp nhất tới, tảng đá này không chịu đá thì thôi, tiểu sư muội ta nói muốn bồi thường sao còn bị ngươi mắng?" Nhĩ Cù lập tức tức giận.

Hắn trừng mắt mắng: "Ngươi cũng không hỏi tiểu sư muội của bọn ta, nếu chỉ cần hỏi là các ngươi tin thì cần gì phải để tiểu sư muội ta đo một lần trước mặt các ngươi?"

"Ngươi..." Trưởng lão tức không được.

"Còn đo không?" Ân Niệm cau mày, "Không đo thì dẫn bọn ta đến chỗ ở đi."

Nàng gấp gáp muốn xem ông nội Đại Sơn đã nhét cho nàng thứ gì.

"Đo!" Trưởng lão nghiến răng.

Hắn ngược lại muốn xem, người này đến cùng có thật sự là Nhân linh cảnh hay không.

Tuy thực lực đã bày ra ở đây, nhưng trưởng lão và các đệ tử đều không muốn tin cho đến phút cuối cùng.

Cái này sao có thể chứ?

Chu Thiếu Ngọc và Phong Tuần còn có Thịnh Tiên Tiên của Thịnh Sơn Tông bọn họ đều chưa đột phá cái tầng bình cảnh nhân linh cảnh đó.

Không lâu sau, tảng đá tốt hơn được mang tới.

Toàn trường ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Ân Niệm.

Bao gồm cả Thịnh Hồng, người trông có vẻ đã vào nhà, nhưng thực ra vẫn đang lặng lẽ nhìn ra bên ngoài.

Thịnh Hồng nhìn chằm chằm Ân Niệm, trong lòng chấn động không kém gì người bên ngoài.

Có thể sao?

Một Ngự Thú Sư sở hữu thần thú, thiên phú linh lực của bản thân lại còn tốt hơn cả đám con nhà gia tộc tu linh ở Ngũ Châu?

Trong sự kinh nghi của hắn, Ân Niệm một quyền đánh vào tảng đá mới.

Lần này hạt châu trắng càng phấn khích hơn, đánh cho tảng đá cũng rung rinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play