'Con cháu nhà ta đánh nhau với nhà khác, đánh thắng thì họ vỗ tay'
'Con cháu nhà ta đánh nhau với nhà khác, bị đánh thì họ ra tay'
Tóm lại là bao che, đặc biệt là những người trẻ tuổi trong tộc thì càng được che chở, họ tự đóng cửa nhà tùy ý bắt nạt thế nào cũng được, nhưng người khác, mơ đi.
"Ngũ Tinh Địa Linh Cảnh?" Ân Niệm thì kinh ngạc trước thực lực của Mạnh Tiểu Thất.
Nên biết Mạnh Tiểu Thất trông cũng chỉ khoảng hai mươi lăm tuổi.
Quả nhiên có thể được lão ăn mày coi trọng mang về núi làm đệ tử đều không phải là người có thiên phú kém.
Đệ tử Thịnh Sơn Tông lập tức không nói gì nữa.
Thực ra bọn họ đều chỉ là đệ tử mới nhập môn trong năm nay, thực lực còn không bằng Thịnh Tiên Tiên, đặc biệt là tốc độ tu luyện linh thể vô cùng chậm, Thịnh Tiên Tiên còn chưa đột phá đại quan Nhân Linh Cảnh, huống chi là bọn họ?
Hơn nữa cho dù có đột phá cũng vô dụng.
Đây là cường giả Địa Linh Cảnh a!
"Cường giả Địa Linh Cảnh trẻ tuổi như vậy..." Có người không nhịn được, lặng lẽ nói với Thịnh Tiên Tiên, "Đây sợ là lai lịch không nhỏ, không biết là nhà nào, Tiên Tiên hay là chúng ta bỏ đi?"
"Bỏ đi?" Thịnh Tiên Tiên che đầu, tức giận đến run rẩy, "Nghiền nát ngọc truyền tin đi!"
"Cái gì?" Người kia sắc mặt lập tức biến đổi, "Tiên Tiên, cái đó chỉ có thể dùng khi gặp nguy hiểm và kẻ địch, chúng ta có phải không?"
Lời còn chưa nói hết, người này đã bị Thịnh Tiên Tiên giận dữ đánh sang một bên.
"Đồ vô dụng!" Thịnh Tiên Tiên tự mình lấy ngọc truyền tin từ trên người nàng ta ra, bóp mạnh, một luồng sáng xanh bay thẳng lên trời, nổ tung.
Đây là ngọc truyền tin mà chỉ đệ tử Thịnh Sơn Tông mới có, đại diện cho đệ tử gặp nguy hiểm, ngọc bài vỡ, chỉ cần đệ tử ở gần đây sẽ lập tức chạy tới.
"Ngươi chờ đó." Thịnh Tiên Tiên trừng mắt nhìn Ân Niệm, tức đến hít vào một hơi lạnh, "Việc ngươi cố ý làm bị thương ta, chúng ta Thịnh Sơn Tông nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Ân Niệm ngược lại không sợ.
Cường giả Thiên Linh Cảnh mới có thể phi hành trên không.
Nhiều nhất nàng mang theo Mạnh Tiểu Thất nhảy lên lưng Lạt Lạt chạy.
Mạnh Tiểu Thất cũng không phải là người sợ chuyện, nàng ta cười lạnh, "Ngươi cố ý tấn công sư muội ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi, để người Thịnh Sơn Tông của các ngươi tới đây!"
Nàng còn an ủi Ân Niệm, "Sư muội, đừng sợ."
Rồi lặng lẽ cúi xuống nói nhỏ, "Chúng ta còn chưa ra khỏi phạm vi bảo vệ của ông nội Đại Sơn, mặc kệ người Tiểu Thần Cảnh nào tới, ngươi cũng đừng sợ, rễ cây của ông nội Đại Sơn đang ở dưới chân chúng ta."