Hôm nay vị cường giả này lại giống như cừu con bị một người phụ nhân ôm vào lòng?
Chu Thiếu Ngọc càng kinh ngạc hơn.
Có ai dám đem cường giả tiểu thần cảnh làm nam sủng mà ôm vào lòng? Đây nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy nhất định sẽ cảm thấy nói ra câu này người nói đang nói bậy.
“Thật là chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều.” Chu Thiếu Ngọc cảm thán, “Chuyện nhà họ Bạch mới vừa nổi lên, bên này đã xuất hiện một người phụ nhân như vậy, người phụ nhân này lai lịch thế nào?”
Nhưng rõ ràng người của Thích Quỷ Cốc sẽ không để ý tới hắn.
Bọn họ trực tiếp đi vào viện của mình.
Cái viện này rất lớn, từ trong ra ngoài hộ vệ đều cực kỳ nghiêm mật.
Hơn nữa quy củ còn câu nệ hơn nhà họ Bạch nhiều, cho dù nàng ôm Nguyên Tân Toái đi vào, cũng không có ai nhìn nàng thêm một cái.
Sau khi đặt Nguyên Tân Toái xuống, Ân Niệm mới bất đắc dĩ duỗi thẳng thân thể.
Trưởng lão cái gì cũng không dám động vào thân thể của thiếu chủ nhà mình, chỉ có thể để nàng làm khổ lực thôi chứ sao.
“Chủ nhân!” Bách Biến có chút rục rịch từ trong ống tay áo của nàng thò cái đầu tròn vo của mình ra, “Chúng ta hiện tại đi xem kịch đi!”
“Bách Biến, trên đầu ngươi mọc cái bọc à?”
Trên cái đầu tròn vo của Bách Biến nhô lên hai cái bọc nhỏ.
Sờ lên cảm giác còn khá tốt, đàn hồi mềm mại.
“Ân, đây là sắp tiến giai rồi.” Linh thú cũng có cấp bậc, sơ sinh linh thú được gọi là sơ nguyên thú, đi lên nữa chính là linh nguyên thú, cuối cùng là thần nguyên thú.
Phân chia linh thú đơn giản hơn cấp bậc của người nhiều, bởi vì linh thú so với cấp bậc, càng coi trọng huyết mạch áp chế.
“Hừ!” Lạt Lạt rung rung bộ lông trên người, “Ta cũng muốn tiến giai rồi! Ta khẳng định nhanh hơn con giun này!”
Nhìn hai con con sắp cãi nhau, Ân Niệm lập tức nói: “Đừng cãi, ta mang các ngươi đi xem náo nhiệt.”
Náo nhiệt của Đế hậu, náo nhiệt của người nhà họ Bạch.
Nàng đã không thể chờ đợi được muốn đi xem.
Ân Niệm mang theo hai con con liền đi ra ngoài.
Mới đi được một đoạn đường, rẽ qua góc thì đụng phải một người.
“Xin lỗi.” Đối phương sắc mặt tái nhợt.
Ân Niệm nhìn rõ khuôn mặt của đối phương thì theo bản năng lên tiếng: “Trang Nhàn?”
Trang Nhàn nghe thấy tiếng mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đối mặt với một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, hắn lộ ra vẻ nghi hoặc, “Cô nương, ngươi quen ta?”