Sương mù che khuất mắt Ân Niệm, nàng ngửi thấy mùi thối rữa nồng nặc.
Thật buồn nôn.
Và ngay lúc này, Tiểu Miêu rón rén ghé sát tai Ân Niệm, nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, ta, ta cảm giác ở đây có thứ gì đó đang thu hút ta.”
“Ồ?”
Ân Niệm nhướng mày ngạc nhiên. “Thu hút ngươi? Ở khu Tu La?”
“Ân!” Giọng Tiểu Miêu có vẻ gấp gáp. “Ta, ta chỉ cảm thấy ta nhất định phải lấy được nó, giống như lúc chủ nhân ngươi đến Huyết Trì của Cửu Vĩ Tông.”
Ân Niệm đối với tiểu oa nhi của mình đều tin tưởng vô điều kiện.
Nghe vậy lập tức gật đầu. “Đại hội học viện kết thúc, ta sẽ nghĩ cách xem có thể mang ngươi đến đây tìm hiểu kỹ hơn không, nhưng an toàn của các ngươi là trên hết, hiểu không? Nếu không được thì phải rút lui trước, sau này ta sẽ mang ngươi đến.”
“Rõ, chủ nhân!” Tiểu Miêu giờ đây cũng không gọi tên Ân Niệm nữa, nó cùng Bách Biến gọi chủ nhân, bằng không sẽ bị Bách Biến đánh, cây cỏ không hòa đồng luôn bị ghen ghét.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT