Thẩm Như Chi: “Cháu cảm ơn chú Dương.”
Từ Phương Lan nghe cô gọi như vậy, sợ hãi vội nhìn sắc mặt Dương Phi, thấy Dương Phi không giận.
Thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn giả vờ trách mắng: “Chi Chi, sao có thể gọi chú Dương? Dương Tổng không hơn cháu là bao, gọi anh Dương.”
Nếu bây giờ có thể đảo mắt, Thẩm Như Chi đã đảo tung trời đất rồi.
Anh Dương, hừ, tuổi đó có thể làm bố cô rồi, còn gọi anh Dương.
Nhưng vì muốn thể hiện mình là người dễ bảo, không có tính khí, cô cúi đầu, ngoan ngoãn gọi.
“Anh Dương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play