“Đương nhiên rồi, bây giờ con là con gái của dì, dì còn có thể bạc đãi con sao.”
Thẩm Như Chi cảm động vô cùng: “Dì ơi, dì tốt với con quá. Nói thật, từ lúc con rời Thẩm gia, con không mang theo được bộ quần áo nào cả, bây giờ chỉ có bộ đang mặc trên người thôi. Dì có thể mua cho con thêm vài bộ được không ạ?”
Từ Phương Lan hơi nhếch mép, nụ cười có chút gượng gạo. Con nhóc này thật là được đà lấn tới, tham lam không biết đủ.
“Haha, đương nhiên là được, đương nhiên là được, mau đi chọn đi!”
Vì chuyện của Tổng giám đốc Dương, cô ta nhịn.
Không chiếm tiện nghi miễn phí thì thật là phí.
“Chiếc này, chiếc này, mang cho tôi thử xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play