Phó Tuyết Đình là người đầu tiên kinh hãi thốt lên, lao vào phòng khách.
“A! Ba mẹ, anh cả, nhà chúng ta! Nhà bị trộm rồi.”
Cảnh tượng trước mắt không còn có thể dùng từ trộm cắp để miêu tả.
Tan hoang, trên đất, trên tường, không có chỗ nào là không vỡ nát.
Hoang tàn, như một đống phế tích.
Họ mới rời nhà năm sáu tiếng, chớp mắt đã thành ra thế này.
Phó Nghiêu nhìn Phó Diệu Thiên, “Ba, con gọi cảnh sát ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT