"Cô ngậm miệng lại!" An Lan giận dữ quát.
Phó Tuyết Đình mặc kệ, hất tay An Lan ra, đẩy Hoắc Mộng Di đang chắn trước mặt.
"Thẩm Như Chi, tôi chẳng qua là đạo văn tiểu thuyết của cô thôi mà? Tôi nói cho cô biết, tôi đạo văn đấy, thì sao nào? Cô muốn dùng chuyện này để uy hiếp tôi, mơ đi! Cô tưởng cô nương này sợ cô sao? Cô có thể nhìn trúng tiểu thuyết của cô là phúc khí của cô rồi, cô nên biết ơn và cảm tạ."
Lần đầu tiên thấy người ta nói đạo văn tác phẩm của người khác một cách đường hoàng như vậy, thật là vô liêm sỉ.
An Lan nhìn quanh, may mắn là những người hiếu kỳ đã tản đi khá nhiều.
"Phó Tuyết Đình! Cô ngậm miệng lại cho tôi."
"Người cần ngậm miệng là cô! Nhà họ Phó chúng tôi có tiền, có nhân mạch, còn sợ một con tiện nhân không cha không mẹ sao? Xin lỗi cô ta, mơ đi! Tôi Phó Tuyết Đình thà chết chứ không xin lỗi. Thẩm Như Chi, cô chờ đó, tôi sẽ cho cô biết nhà họ Phó không dễ chọc, giết cô cũng như giết một con kiến thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT