Lâm Họa thiếp đi trong mệt mỏi, lại tỉnh dậy trong kích thích, mọi thứ cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Tới tận trưa, nắng đông xuyên qua kẽ rèm rọi vào phòng, cô mới thực sự thấy mệt và đói.
Đẩy cậu ra, cô yếu ớt nói:
“Chúng ta dọn dẹp rồi xuống ăn nhé.”
Cô chống người ngồi dậy, vừa chạm chân xuống sàn thì đã loạng choạng. Tạ Hi Nguyên kịp ôm lấy cô, ánh mắt lại lóe lên ý định nhưng Lâm Họa vỗ nhẹ tay cậu:
“Đói rồi.”
Giọng cậu khàn khàn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play