Ánh trăng trong trẻo rót xuống cánh đồng hoa, hương hoa nồng nàn lan tỏa khắp nơi.
Trên hành lang cạnh vườn, Lâm Họa ngắm nhìn Tạ Hi Nguyên trước mắt. Dưới ánh trăng, dáng vẻ cậu càng thêm lạnh lùng và tuấn tú.
Đẹp trai đến mức ngông nghênh, kiêu ngạo một cách rõ ràng.
“Là thầy đưa tôi tới.” Tạ Hi Nguyên hờ hững nói.
Lâm Họa chợt nhận ra đúng là trong tiệc có không ít danh lưu trong giới nghệ thuật. Hơn nữa, khung cảnh còn chẳng khác nào bảo tàng nghệ thuật, bày biện vô số sưu tầm quý hiếm, đều là bảo vật vô giá cả. Cậu là học trò cưng của người có danh tiếng trong giới nên được dẫn đến mở rộng tầm mắt cũng hợp lẽ thôi.
“Còn chị thì sao?” Người đàn ông dõi chặt lấy cô với đôi mắt sâu thẳm, cậu đưa tay móc lấy ngón tay cô, kẹp trong lòng bàn tay, giọng điệu có vẻ thờ ơ, “Có việc đột xuất, thế mà lại đến dạ tiệc, còn nhảy với người khác à?”
Ngón tay truyền đến cảm giác tê dại, đã lâu rồi Lâm Họa không gặp em trai, cũng đã lâu rồi họ không có đụng chạm thân mật. Đột nhiên em trai tuấn mỹ như thế đứng trước mặt, còn nắm tay mình như này, cô thực sự khó lòng giữ bình tĩnh…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play