Trong mấy ngày tiếp theo, Lâm Họa bận đến mức quay như chong chóng.
Cô cố gắng giảm bớt công việc, cứ rảnh là chạy vào viện ở bên cạnh Lâm Chi. Vì Lâm Chi bị gãy xương, đi lại bất tiện, tuy cô đã thuê hộ lý chuyên nghiệp chăm sóc nhưng sợ hộ lý không chu toàn nên ban đêm cô vẫn ở lại bệnh viện với mẹ.
Khi Lâm Họa bón thuốc cho Lâm Chi, bà nói:
“Đàn ông không quan trọng, có một đứa con mới thật sự tốt. Con xem, mẹ bệnh rồi, chỗ dựa duy nhất cũng chỉ là con.”
Đang lúc hưởng thụ lời khen của mẹ, câu tiếp theo của bà lại là:
“Cho nên con cũng mau mau sinh một đứa đi. Sau này có người ở bên con, mẹ trăm năm sau cũng yên lòng.”
“Mẹ chưa tới sáu mươi mà đã nghĩ xa thế rồi à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT