Lâm Họa quay người lại nhìn bọn họ, khẽ cười rồi đi trở về.
Nhan Duy ngẩn ra một chút, rồi cũng bước theo Lâm Họa.
Cô cảm giác Lâm Họa bước trên đôi giày cao gót, mà lại đi ra khí thế như ngàn quân vạn mã vậy.
Lâm Họa dừng lại trước mặt bọn họ, mỉm cười nói:
“Đừng nói là ba mươi tuổi, cho dù năm mươi tuổi, chỉ cần cha tôi còn ở đó, tôi vẫn là con của ông. Đúng không?”
Sắc mặt Tưởng Lan Thư hơi cứng lại, cười gượng đáp:
“Tất nhiên, tất nhiên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT