Tiểu Mạch về nhà chồng, lúc đi phải tự mình đi bộ. Mồ hôi nhễ nhại, cõng nửa sọt bắp, vai áo hằn lên những vết đỏ ửng. Vậy mà khi trở về nhà mẹ đẻ, nàng lại được ngồi xe!
Tin tức lan truyền khắp Thanh Liễu thôn, già trẻ lớn bé ai nấy đều hay. Đến cả cụ ông đi vài bước lại ho vài tiếng, hay cụ bà tai điếc mắt hoa, nói năng ngắt quãng cũng biết chuyện. "Làng ta á, cái nhà họ La làm đậu hũ kia, thằng Hi Phạn nhà nó đỗ đầu Đồng Sinh rồi!"
"Đỗ đạt thì có gì ghê gớm?"
"Năm nay được miễn một phần lương thuế đó!"
"Sao lại được miễn?"
"Thì tại cái địa giới của mình nó hẻo lánh quá ấy mà! Có được như người ta ở Giang Nam, Lỗ Địa hay Kinh thành đâu. Đời này chắc gì ta đã được đặt chân đến những nơi ấy, chỉ nghe người ta kể lại thôi. Ở đó văn nhân nhã sĩ nhiều lắm, hận không thể ôm hết những thứ hạng cao trong khoa cử, chẳng chừa cho ai. Các người bảo, họ làm vậy có đáng không? Đúng là ăn mảnh!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT