Dương Mãn Sơn tìm được gỗ làm cửa lớn cho Tả gia, còn to và tốt hơn cái cũ nhiều. Nhìn chất liệu gỗ, ai cũng biết Mãn Sơn đã cố ý giữ lại từ trước.
Một vài thôn dân đang định ra đồng, thấy vậy liền nhớ tới bát canh xương hầm hôm qua Tả gia cho uống, dù uống hơi bị đau bụng. Thấy Mãn Sơn đang một mình đẩy xe, mọi người vứt cuốc xuống, chạy tới giúp một tay.
Chu Hưng Đức đúng lúc lái xe tới: "Hu!" Anh nhanh nhẹn nhảy xuống xe.
Trước cửa Tả gia, mọi người ba chân bốn cẳng giúp nhau dựng cánh cửa lớn. Ba chàng rể nhà Tả gia đứng ở giữa chỉ huy, Đại Đức Tử hô hào để mọi người lắp cửa cho chuẩn. Ba cô con gái rượu nhà Tả gia bưng bát cơm, mang nước uống ra cho mọi người.
Tiễn mọi người về, khóe mắt Tả Phiết Tử hằn lên những nếp nhăn vui vẻ. Ông đưa tiền cho con rể cả: "Hôm nay nếu săn được heo nữa, mang ra trấn bán, rồi mua cái xe. Ta không thể cứ mượn mãi, Ngũ gia gia cũng cần xe đi lại."
Thực ra Đại Đức Tử đã muốn mua xe từ lâu. Một là vì việc săn heo rất cần xe để chở đồ. Hai là anh ấp ủ ước mơ có một chiếc xe đã nhiều năm. Gia đình anh trước sau không đồng ý, sợ anh có xe lại càng ham chơi. Họ không cho mua thì thôi, anh cũng không nhắc lại nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play