Mấy cái bồn lớn ngâm đầy mộc nhĩ, bọt nước nổi lên, được đặt ngay trong lều trại thẩm vấn phạm nhân. Bên trong, đủ loại hình phạt đã được dùng đến một hồi lâu.
Chu Hưng Đức vén rèm cửa, hỏi: "Thẩm thế nào rồi?"
Người phụ trách hình phạt lắc đầu: "Vẫn không khai."
"Không khai cũng tốt, có chút thú vị đấy," Chu Hưng Đức cười khẩy, "Xương cốt càng cứng, càng chứng tỏ hắn biết nhiều."
Chu Hưng Đức vung roi da, ngồi xổm xuống, vớt một ít mộc nhĩ trong bồn lên mũi ngửi. Vừa mới ngửi được mùi, hắn đã nhăn mặt khó chịu. Mấy ngày nay, trời đổ mưa, mộc nhĩ ngâm lâu, sau cơn mưa lại càng có mùi lạ, sờ vào thì nhớp nháp.
Chu Hưng Đức đeo bội đao bên hông, tiến lên nhìn phạm nhân mình đầy máu me, lạnh lùng nói: "Ngươi làm đầu bếp bao nhiêu năm, còn dám cãi là không biết gì? Ngươi tưởng cứng miệng thì chúng ta không làm gì được ngươi chắc? Hừ, ta nói cho ngươi biết, loại người như ngươi ta thấy nhiều rồi, không có cái miệng nào mà ta không cạy ra được..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT