“Ra con heo có số, ứng nghiệm rồi sao?”
“Giống hệt số mà Đức Tử mơ thấy trước đó.”
Xem ra tất cả đều là ý trời. Ngày mai, Chu Hưng Đức và đoàn người sẽ phải đối mặt với trận sạt lở núi đất kinh hoàng.
Tú Hoa nhìn cơn mưa lớn bên ngoài, miệng lẩm bẩm lo lắng: "Không biết đám quan lại kia có chịu nghe lời Đức Tử, nán lại trạm dịch một hai ngày không. Chờ đất lở xong rồi hẵng đi."
Chu Hưng Đức dạo gần đây vì biết trước tránh họa, mặt bị Tiểu Đạo tát cho sưng vù. Người ta hỏi, hắn đành nói dối là đau răng nên mặt mới sưng thế này. Hắn còn liên tục ba ngày trời không thiết tha gì công việc, suốt ngày đêm chỉ nằm lì trên giường đất, mong sao mơ thêm được gì.
Mỗi lần tỉnh mộng, mặt hắn lại trắng bệch như tờ giấy. Cả nhà cũng lo lắng đề phòng theo, không ngừng dựa vào cảnh trong mơ mà chuẩn bị những thứ có thể dùng đến. Khổ nỗi, chuyện sạt lở núi đất này, dù có mơ thấy đi nữa, thì người dẫn đầu đoàn áp tải vật tư đâu phải Chu Hưng Đức. Nếu thủ lĩnh không lên tiếng, Chu Hưng Đức làm được gì? Thậm chí hắn còn chẳng có cách nào dẫn người rời khỏi đội ngũ, tránh xa nguy hiểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT