Chu Hưng Xương vội vã lùi lại một bước.
"Chuyện gì vậy?" Anh vừa bước chân vào sân, người phụ nữ kia đã lao tới định ôm chầm lấy anh.
Chu Hưng Xương vừa cố làm ra vẻ có việc, vừa trấn an Hồ Tiểu Anh: "Chậm... chậm một chút, đừng khóc đã nào."
Người đàn bà này khóc đến mức anh toát mồ hôi hột, tiếng khóc "anh... anh..." làm đầu anh ong ong. Anh vội quay sang hỏi những người thân của Hồ Tiểu Anh: "Rốt cuộc là chuyện gì? Cô ấy nói không rõ, các người cũng không nói rõ sao?"
Nghe tiếng ồn ào, bá mẫu nhà họ Chu chạy vọt ra, mặt mày cau có. Bà ta vén rèm cửa, sấn sổ mấy bước tới trước mặt dì của Hồ Tiểu Anh, quát lớn:
"Sáng tinh mơ, nhà tôi còn chưa kịp ăn cơm đã bị các người tìm tới tận cửa. Tìm tới thì cũng được, nhưng ít ra phải nói rõ là chuyện gì xảy ra chứ? Đừng có ồn ào đòi chúng tôi làm chủ. Chúng tôi là người nhà họ Chu, làm chủ cho Hồ Tiểu Anh nhà các người chuyện gì chứ? Người ngoài nghe không hiểu, còn tưởng nhà họ Chu chúng tôi ức hiếp các người. Thật ra, thằng lớn nhà tôi với thằng cháu mới về nhà có nửa đêm, ngủ còn chưa đủ giấc, căn bản có ra khỏi nhà đâu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play