Chu gia cả nhà lớn ở lại Du Hàn thôn ăn Tết đến tận đêm mùng một mới rời đi.
Ấn tượng sâu sắc nhất của người Chu gia là: "Uổng công thật, đi ngoài hết cả rồi. Phí hoài bao nhiêu đồ ngon."
Họ nào biết, nước dùng của Tả gia đã được pha loãng bằng "nước thần tiên". Nước nấu cơm, hầm thức ăn đều là nguyên liệu tốt. Chỉ vì trong nhà có ba thai phụ, nên không dám dùng quá đặc. Nếu không, nhờ có Mãn Sơn ở đây, cả đám cứ uống "nước thần tiên" nguyên chất thì người Chu gia còn chịu không nổi ấy chứ.
Sau khi về đến nhà, bá mẫu Chu gia cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn hẳn. Mọi khi ngủ hay mơ màng, vậy mà hôm đó bà ngủ một giấc ngon lành.
Chu Hưng Xương, Chu lão đại, cũng thấy lạ. Bình thường uống nửa cân rượu là y như rằng đau đầu. Chẳng là trước kia bị đánh vào đầu, ít nhiều cũng để lại di chứng. Trời trở lạnh là y như rằng nhức nhối. Đó cũng là lý do anh ta không dám đi áp tải hàng đi xa.
Chu Hưng Xương quy kết sự thay đổi này là do: “Rượu ngon đúng là rượu ngon, thảo nào đắt thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT