Bạch Ngọc Lan ôm hành lý, chuẩn bị tiếp tục lên đường. Trong lúc chờ xe, bà không nhịn được cằn nhằn:
"Cái gì mà đắt thế, có mỗi đĩa cải trắng xào lèo tèo vài lát thịt, mà lại còn toàn mỡ, mà dám đòi tận 35 đồng? Sao không đi ăn cướp luôn đi! Hừ, đúng là mặt dày. 35 đồng lớn, ở trong thôn mình mua được cả đống cải trắng, xào mấy nồi to còn dư!"
Bà liếc mắt là biết ngay món ăn xào nhạt nhẽo. Bạch Ngọc Lan chê bai ra mặt. Dù có cho thêm chút dấm vào cải trắng, thành món dấm lưu cải trắng mà Điềm Thủy thích ăn, bà cũng nhắm mắt mà nuốt cho con gái. Nhưng cái món dở hơi này thì đừng hòng, một xu bà cũng không thèm.
Tả Phiết Tử đang mải mê cho con trâu rừng mà ông thuần phục được ăn bã đậu. Từ khi thằng con rể mang đám trâu này về, một con đã thuộc về ông rồi. Nó không chỉ là bạn, mà còn là bảo bối của ông nữa. Tả Phiết Tử cẩn thận khuấy thêm chút nước ấm vào bã đậu, không được lạnh quá, cũng không được nóng quá. Ông còn nhúng tay vào thử nhiệt độ, dỗ dành con trâu ăn thêm chút nữa.
Nghe vợ cằn nhằn, ông nói: "Bà cũng biết đây là ở ngoài đường, chứ có phải trong thôn đâu. Ở ngoài cái gì chả đắt. Muốn tiết kiệm thì đừng có ra khỏi nhà. Bà phải biết, đây là cái chỗ trước không thôn, sau không quán, người ta tranh nhau cái chỗ này để kiếm tiền. Bằng không bao nhiêu tiểu nhị với đầu bếp, bỏ công đi làm ở đây làm gì, về nhà còn phải đi thêm mấy ngày đường. Không kiếm thêm chút tiền thì công sức bỏ ra chẳng bõ. Lại còn dịp Tết nữa, bánh nướng cũng phải tăng giá thêm một xu."
Nói đến đây, Tả Phiết Tử lại nhớ đến mấy câu chuyện phiếm mà mấy thằng con rể kể khi về nhà lần trước. Ông tiếp lời:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play