“Lần này kiếm được bao nhiêu tiền rồi?”
“Gần đây, tính cả phủ thành với huyện thành, tổng cộng kiếm được bao nhiêu?”
La bà tử ngồi xếp bằng trên giường đất, liên tiếp hỏi hai câu.
Tú Hoa chẳng nể nang chút nào. Bà biết thừa, chỉ cần không ai kiềm chế, bà già này sẽ suốt ngày tiền tiền tiền. Nếu không dằn ngay từ đầu, sau này mỗi lần bán rượu đều chạy tới hỏi thăm, thật phiền phức. Nếu cứ dễ dãi, La bà tử sẽ nhúng tay vào việc ủ rượu mua bán, cái gì cũng muốn xen vào.
Tú Hoa tự cho là hiểu rõ loại phụ nữ này, thà rằng hiểu lầm động cơ của La mẫu, cũng muốn dập tắt cái mầm mống phiền phức này, mở miệng quở trách:
“Không thiếu phần của thím đâu. Nếu thím cứ nhớ mãi cái năm trăm lượng tiền hoa hồng ấy, chưa đến ngày đã đòi, thì dứt khoát lần này nhân tiện có tiền nhàn rỗi, con đưa hết cho thím, cả vốn lẫn lãi luôn, coi nhà con có tình nghĩa không? Sau đó thím cứ đem ngân lượng chôn xuống, đôi bên đỡ lo. Nếu thím còn muốn tiếp tục, thì cứ như đã nói, nửa năm con tính sổ một lần, đến lúc đó thím muốn đầu tư tiếp thì đầu, không thì cầm tiền vốn với hoa hồng về mà tích cóp. Phần của thím thế nào cũng không thiếu một xu. Nhưng con nói trước cho rõ, chưa đến nửa năm, đừng có tí ta tí tởn hỏi thăm. Dù là thân thích với nhau, có một số việc vẫn nên nói rõ ràng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play