Điềm Thủy ôm cổ Tú Hoa, bi bô hỏi: "Thái mỗ mỗ."
"Ai da," Tú Hoa đáp lời.
"Cha con khi nào về ạ?"
"Sao? Nhớ cha rồi à?" Tú Hoa dùng khăn lau mặt cho đứa cháu ngoại gái, lau xong lại tiện tay nhét một miếng mứt hoa quả vào miệng con bé, trêu: "Trước kia cứ kêu trong nhà không ai chơi cùng, giờ có anh Tống Tử, lại thêm em trai, mấy đứa trẻ trong thôn cũng sáng sớm đã í ới gọi Điềm Thủy rồi. Cả ngày bận rộn hơn cả ta ấy chứ. Sao còn nhớ cha làm gì, chẳng phải con bảo không thèm nhớ cha, vì cha hay đánh mông con sao?"
Điềm Thủy chớp đôi mắt to tròn, nghe vậy có chút ngượng ngùng, miệng vẫn còn ngậm mứt, càng ôm chặt cổ Tú Hoa, không cho thái mỗ mỗ nhìn mặt mình. Con bé có vẻ xấu hổ lắm.
Tú Hoa nghĩ cùng lắm con bé sẽ cãi lại "Thì con vẫn nhớ cha mà", ai ngờ, một lát sau tiếng nức nở vang lên, khiến bà giật cả mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play