Người trong thôn xôn xao khi nhìn thấy đoàn người kia. "Kia chẳng phải là quan sai sao?"
"Đúng vậy, nhân Vương vô lại chuyện đó nhi, ta nơi này có có thể làm chuyện này nha dịch nha."
Tả Nhị Bá vội vàng gọi Tả Phiết Tử đang định chạy về nhà: "Phiết Tử, mau chút! Còn chạy trong huyện báo quan làm gì, kia xa lắm đấy! Đây chẳng phải là quan gia sao? Mau kể cho bọn họ nghe, nhờ họ giúp con tìm kẻ cắp."
Tả Phiết Tử ngoái đầu nhìn lại, mắt sáng lên, vội vàng chạy tới chỗ đám quan sai.
"Cầu quan gia làm chủ cho dân chúng chúng con!" – Tả Phiết Tử vừa thở vừa nói – "Nhà con đêm qua bị kẻ trộm vào, hai nhà thông gia của con cũng bị trộm và bị chuốc thuốc mê. Thậm chí còn có một người bị đánh bất tỉnh, đã phải đưa đến y quán rồi..."
Anh ta vội vàng bảo người nhà mang đến cái chân hương còn sót lại, đưa cho đám quan sai xem. Tả Phiết Tử đâu ngờ rằng, những người trước mắt lại chính là "kẻ cắp". Trên xe đẩy của họ chính là thư tịch của con rể La Tuấn Hi, đựng trong ba bao tải. Trên người họ mang theo chính là toàn bộ số ngân lượng của ba gia đình anh. Mẹ vợ anh tích cóp hai mươi năm mới được hai trăm năm mươi lượng bạc phiếu, đang nằm trong túi của tên dẫn đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play