Chu Hưng Đức liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng điệu gay gắt: "Ta đã nói gì rồi? Chúng ta hai phòng phải phân gia! Nếu không phải vì cái gia đình này, tôi còn lạ gì ngồi ở đây!"
"Tứ đệ..." Chu lão tam không thể tin nổi nhìn Chu Hưng Đức. Sao lại phải nói những lời tổn thương người như vậy? Rõ ràng là đã giúp cả nhà thu hoạch mùa màng, đến nỗi gầy cả người đi.
Chu lão nhị cũng ngước mắt, thở dài: "Tứ đệ... ai..." Trong lòng thằng em vẫn còn nghẹn khí.
Lão đại Chu Hưng Xương lộ vẻ khẩn cầu trên mặt. Vết băng bó trên đầu hắn hiện rõ mồn một, ngồi ở mép giường đất, cúi đầu xoa xoa hai tay, nhỏ giọng: "Đức Tử, đại ca biết mày mạnh miệng nhưng mềm lòng. Mày nói vài câu đi, lòng anh rối bời quá, chuyện lớn như vậy, trong nhà chỉ có cái đầu mày là nhanh nhạy, đây là chuyện của cả nhà mình mà. Hà tất lại nhắc đến chuyện phân gia, chia gia rồi còn gì là anh em?"
Chu gia bá mẫu cũng định há miệng "kêu cha", Chu Hưng Đức vội làm động tác ngăn lại. Hắn cảm thấy lão gia đang cố sức nắm chặt tay mình. Quả nhiên là mạnh miệng mềm lòng. Chu Hưng Đức chỉ liếc nhìn lão gia tử, liếm môi dưới, tính mở miệng.
Muốn hắn nói vài câu phải không? Vậy đừng trách hắn nói chuyện khó nghe. Vừa vặn hắn đang có một bụng hỏa khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play