CHƯƠNG 9: Ván cờ trên sân khấu
Lâm Tịch Nguyên ngồi bất động một lúc lâu trước màn hình máy tính đã tắt, ánh sáng nhạt của buổi sáng chiếu vào khuôn mặt tinh xảo khiến từng đường nét như được khắc họa thêm vài phần sắc bén. Đơn hàng đặc biệt kia vẫn còn lưu trong hòm thư hệ thống, một dòng chữ đỏ in đậm: “Chưa xử lý”.
Thù lao hậu hĩnh, yêu cầu hấp dẫn – nếu đổi lại là những kẻ khác trong giới ngầm, hẳn đã lao vào như cá gặp mồi ngon. Nhưng Lâm Tịch Nguyên chỉ nhếch môi cười nhẹ, ánh mắt mang theo vẻ thản nhiên khó đoán.
“Ra tay quá nhanh… thật sự nghĩ rằng ta là loại người chỉ cần chút tiền là sẽ lập tức ngoan ngoãn phục vụ sao?”
Đôi mắt đen sâu của cậu lóe lên ánh sáng nguy hiểm. Với cậu, tiền không phải không quan trọng, nhưng sự chủ động và an toàn mới là yếu tố quyết định. Nếu chỉ vì một đơn hàng lớn mà vội vã phơi bày thực lực, cậu chẳng khác nào tự buộc dây thừng vào cổ.
Không. Ta sẽ không để người khác dắt mũi.
Lâm Tịch Nguyên vươn vai, đứng dậy. Thân thể sau vài ngày được điều chỉnh đã khỏe khoắn hơn nhiều, nhưng cậu vẫn cảm thấy một tia mệt mỏi len lỏi trong gân cốt – di chứng từ thói quen kiệt sức của nguyên chủ. Cậu nhấc bình nước, uống một ngụm lớn, để vị lạnh xua đi sự uể oải.
Trong đầu cậu, mọi tính toán dần rõ ràng:
Đơn lớn của đối phương? Gác lại, để họ hiểu rằng “Nyx” không phải kẻ dễ điều khiển.Việc công ty giải trí? Phải giải quyết, dù chỉ là một mắt xích nhỏ. Đây là thân phận ngoài đời thực của nguyên chủ, là sợi dây cột chặt vào cốt truyện gốc. Nếu bỏ mặc, sớm muộn cũng sẽ thành điểm yếu bị người khác nắm bắt.Cậu đưa tay vỗ nhẹ vào mặt, thì thầm: “Vậy thì… đi gặp cái đám công ty rác rưởi kia trước đã.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play