Cố Mạch dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Cũng giống như hiện giờ, ta thấy được con miêu yêu kia, nhưng lại không nghe thấy tiếng mèo kêu."
Trác Thanh Phong sững sờ: "Hình như ta cũng không nghe thấy."
"Thế nên," Cố Mạch nói: "Quay lại vấn đề ban đầu, vì sao mỗi lần miêu yêu xuất hiện, lại luôn có nhiều mèo như vậy, và đều nấp mình gào rú."
Đồng tử Trác Thanh Phong co lại: "Vậy nên, ta mới tìm thấy Linh Lăng Bách Lý Hương ở Đông Sơn kiếm phái. Con miêu yêu kia dùng Linh Lăng Bách Lý Hương để thu hút rất nhiều mèo, sau đó đốt hương để kích thích lũ mèo gào rú điên cuồng. Bởi vì nhất định phải có rất nhiều mèo gào rú, nó mới xuất hiện!"
Cố Mạch tiếp tục: "Nó có thể để chúng ta nhìn thấy miêu yêu, ngay cả một người mù như ta cũng thấy được. Vậy nếu thời gian kéo dài hơn một chút, có thể nào nó sẽ khiến chúng ta thấy bầy mèo tấn công, thấy càng nhiều ảo ảnh hơn nữa, rồi khiến chúng ta tự giết lẫn nhau?"
Trác Thanh Phong trầm giọng: "Vậy nên, trong vụ án cướp tiêu ở dịch trạm, những người sống sót đều nói họ bị bầy mèo tấn công, nhưng thực tế dấu vết tại hiện trường đều là tự giết lẫn nhau. Còn hai gã sai vặt dịch trạm trốn dưới hầm ngầm, không bị tiếng mèo kêu ảnh hưởng, nên họ mới thấy cảnh người của Trường Phong tiêu cục đang chém giết nhau. Vì thế, những tiếng mèo kêu này là để che giấu một điều gì đó, hay nói đúng hơn, là để phối hợp với một tà môn võ công!"
Giờ phút này, dưới ánh trăng, từ bốn phương tám hướng tuôn ra một đàn mèo dày đặc, như một dòng lũ đen ngòm cuồn cuộn tới. Tốc độ của chúng cực nhanh, tựa như một trận gió mạnh màu đen quét qua, nơi nào chúng đi qua, cát bay đá chạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT