Trần Tu Viễn khẽ gật đầu, nói: "Đông Dương tiêu cục là một tiêu cục rất có tiếng ở Thanh Châu, nhưng ta không có quan hệ hay quen biết với họ."
"Vậy sao huynh biết những người này không phải tiêu khách của Đông Dương tiêu cục?" Cố Sơ Đông hỏi.
Trần Tu Viễn nói: "Mấy người đó, trừ cô gái kia, tám người còn lại đều là binh nghiệp xuất thân. Khí chất quân nhân trên người họ rất rõ ràng. Hơn nữa, tuyệt đối không phải là một loại quân đội. Đó là loại sát khí mà chỉ những bách chiến tinh binh mới có thể hun đúc được."
Cố Sơ Đông kinh ngạc nói: "Cái này cũng có thể nhìn ra được sao?"
"Rất rõ ràng. Người xuất thân binh nghiệp luôn giữ lại một vài thói quen trong quân đội." Trần Tu Viễn uống một ngụm trà, cười nói: "E rằng, thân phận người trong chiếc xe ngựa kia không hề đơn giản. Người bình thường ra ngoài làm gì có tư cách điều động tám bách chiến tinh binh làm cận vệ."
Cố Mạch hỏi: "Lục Phiến Môn các ngươi không nhận được tin tức liên quan nào sao?"
Trần Tu Viễn bất đắc dĩ nói: "Cố đại hiệp, Lục Phiến Môn chúng ta cũng không phải không lọt chỗ nào. Hơn nữa, bây giờ Lục Phiến Môn vẫn chưa trấn áp được võ lâm Mạc Bắc. Lấy đâu ra thực lực để xây dựng mạng lưới tình báo lớn đến vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT