Cố Mạch đi theo Trác Thanh Phong, ra khỏi thành rồi càng lúc càng đi xa, cuối cùng tới một ngọn hoang sơn vắng vẻ.
Nếu là người bình thường dẫn đường như thế, Cố Mạch sẽ nghi ngờ đối phương có mưu đồ bất chính. Nhưng, người dẫn đường lại là Trác Thanh Phong. Dù càng đi càng vào nơi hẻo lánh, Cố Mạch vẫn không mảy may nghi ngờ.
Bốn phía đều là cỏ hoang um tùm. Khi đến sườn núi, một ngôi cổ miếu đổ nát hiện ra. Cánh cửa miếu khép hờ, bảng hiệu lung lay sắp đổ, chữ viết mờ nhạt khó phân biệt.
Trác Thanh Phong dẫn Cố Mạch và Cố Sơ Đông bước vào trong miếu.
Miếu đổ nát, tượng Phật cũng thiếu một cánh tay, lớp sơn vàng bong tróc.
Bên trong, một lão hòa thượng gầy gò, khoác áo cà sa vải thô, tay cầm giẻ lau, đang cẩn thận lau chùi tượng Phật. Nền đất được quét sạch không vương bụi, không ăn nhập với khung cảnh hoang tàn xung quanh.
Lão hòa thượng này có tướng mạo bình thường, mày thanh mắt tú, gương mặt khắc đầy nếp nhăn nhưng lại toát ra vẻ an lành. Nếu không biết thân phận của đối phương, sẽ không ai nghĩ rằng ông lại là Định Thiền pháp sư, đệ nhất cao thủ Thanh châu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play