Cố Mạch hỏi: "Nói cách khác, trước mắt Lục Phiến Môn bên các ngươi, ngoài việc điều tra theo hướng Diệp Kinh Lan, tạm thời không còn phương hướng nào khác để tìm hành tung của Tề Diệu Huyền?"
Trác Thanh Phong gật đầu: "Thật ra, những vụ án bí ẩn trong giang hồ nhiều không kể xiết, bởi vì đó là chuyện của giới võ lâm, quan phủ luôn không quá để tâm. Bản chất của Lục Phiến Môn không phải là phá án, mà là quản lý giang hồ..."
Nói đến đây, Trác Thanh Phong kéo Cố Mạch sang một bên, hạ giọng: "Cố huynh, Lục Phiến Môn tồn tại chưa bao giờ để bảo vệ trật tự võ lâm, mà là để trấn áp giang hồ. Chỉ là những năm này quốc gia thái bình, giang hồ tương đối yên ổn, Lục Phiến Môn cũng bớt sát tâm đi. Nhưng huynh phải hiểu, thuở ban đầu, khi Lục Phiến Môn được thành lập, đầu người lăn lóc, máu chảy thành sông. Mặt khác, vì sao mỗi tổng bộ Lục Phiến Môn ở mỗi châu đều có quy định phải có ít nhất hai vị tông sư danh tiếng lẫy lừng?"
Cố Mạch hơi sững sờ.
Trác Thanh Phong tiếp tục nói: "Huynh cũng là một tông sư được giang hồ công nhận, huynh hẳn rất rõ tông sư rốt cuộc là gì. Đơn giản là võ công đủ cao và danh khí đủ lớn.
Võ công đủ cao thì rất bình thường, nhưng cái danh khí đủ lớn ấy, huynh hãy nghĩ xem các yếu tố trong đó. Người nào có danh khí đủ lớn mà không phải từ đánh giết mà ra? Ví dụ như danh tiếng tông sư của huynh, phải có bao nhiêu cao thủ chết trong tay huynh thì huynh mới trở thành tông sư?
Vậy nên, huynh hãy nghĩ mà xem, mỗi châu Lục Phiến Môn đều có hai đến ba vị tông sư, Lục Phiến Môn ở kinh đô còn có mấy vị nữa, tổng cộng hơn hai mươi vị. Vậy hai mươi mấy vị tông sư này từ đâu mà có? Đó là họ đã giẫm lên thi cốt của vô số người giang hồ mà đi lên. Đây mới là bản chất của Lục Phiến Môn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT