Mùi pheromone giống như hương hoa kia khiến tôi khó chịu đến mức bật dậy khỏi chỗ ngồi.
“Cậu không sao chứ, Trấn Anh?”
“À, không sao đâu! Tôi chỉ thấy hơi nóng một chút thôi. Ha ha.”
Tôi quạt nhẹ lên mặt và hy vọng mùi hương còn vương trên da sẽ nhanh chóng tan đi, đồng thời giữ khoảng cách với Tư Ân Tú.
‘Mình đã uống thuốc ức chế rồi mà…….’
Cảm giác sáng bừng ấy lan đến những nơi không thể diễn tả được khiến tôi xấu hổ vô cùng. Trời ơi, mình vừa phản ứng với pheromone alpha của Tư Ân Tú thật sao?
‘Đúng là kẻ không biết xấu hổ mà!’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT