Kỳ Chính đứng trên tầng hai hút thuốc cùng một đám người, xa xa thấy có đứa con gái lao từ trên lầu xuống. Cô nàng kia dẫm cầu thang ‘bình bịch’, tóc đuôi ngựa vung trái hất phải, hung dữ chạy thẳng tới, đến trước mặt anh cũng không chịu chậm lại mà bước thẳng tới đẩy vai anh: “Kỳ Chính! Cậu quá đáng quá rồi đấy!”
Câu này vừa thốt lên, mấy đứa bạn xung quanh lập tức cười rú lên, có người eo éo nhại lại lời Hạ Đằng: “Kỳ Chính! Anh quá đáng quá rồi đấy nha!”
Nha nha nha, nha cái đầu nhà cậu!
Hạ Đằng tức đến đỏ bừng cả mặt, đang định nói thêm gì thì Kỳ Chính đã ngậm điếu thuốc, xoay người bước xuống tầng.
Hạ Đằng đuổi theo chặn trước mặt anh: “Cậu đi đâu hả? Tôi còn chưa nói xong.”
Kỳ Chính: “Mua nước.”
Hạ Đằng ngăn lại: “Chúng ta nói chuyện đã.”
Kỳ Chính gật đầu qua loa cho có, gật xong thì vòng luôn qua người cô rồi đi xuống tiếp, không buồn quan tâm cô muốn nói cái gì.
Hạ Đằng cắn răng theo sau: “Cậu nghiêm túc hơn được không hả? Cậu không cảm thấy ban nãy cậu quá đáng lắm à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play