Sở Chiêu hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra bên ngoài.
Cổng viện bị khóa, tuy nàng có thể trèo ra ngoài, nhưng cũng chẳng có lý do gì để đi đâu cả.
Nàng đang ngồi trong phòng viết thư cho phụ thân, hơn nữa, xét theo những loạn sự sắp tới, thì trốn trong nhà là an toàn nhất.
Trong kiếp trước, loạn sự ấy đã khiến không ít người trong kinh thành gặp tai ương. Một số gia đình vì là tâm phúc của Thái tử nên bị cố tình nhân dịp trừ khử, nhưng phần lớn chỉ là xui xẻo, bởi tam hoàng tử muốn khuếch đại sự việc, dựng nên giả tượng cường đạo phản loạn, liền tiện tay gieo họa.
Khi đó nàng và Tiêu Tuân mới thành thân, đang ở hành cung bên ngoài kinh thành mà Hoàng đế ban cho, chờ ngày khởi hành hồi Trung Sơn quận. Khi sự việc xảy ra, nàng rất lo lắng cho gia đình bá phụ trong thành, may mắn là Sở viên tuy có tiếng tăm nhưng địa thế lại hẻo lánh, tránh được nơi Thái tử đóng giữ, xung quanh cũng không có nhà ai là tâm phúc của Thái tử, nên thoát được kiếp nạn.
Bởi vậy, đời này chỉ cần an phận ở nhà, sẽ không gặp họa.
Sở Chiêu đang cầm bút chợt khựng lại, nghĩ đến loạn sự khi ấy, trong lòng không khỏi bức bối. Tuy nàng không tận mắt chứng kiến cảnh tàn sát, nhưng mười mấy ngày sau, bá phụ và cả nhà tìm đến nàng, bá mẫu và Sở Đường kể lại tình hình kinh khủng không sao hình dung nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT