Khi ánh nắng ban mai trải khắp tiểu viện, Sở Chiêu và A Lạc xách cung tiễn từ trong hoa viên trở về, mồ hôi trên mặt óng ánh dưới ánh sáng.
Đám tỳ nữ đứng trong sân vội hành lễ chào hỏi: “A Chiêu tiểu thư đã về.” “Nước nóng chuẩn bị xong rồi.” “A Chiêu tiểu thư dùng cơm khi nào ạ?” Không còn chút khinh thường, lãnh đạm như trước.
Làm hạ nhân thì phải biết xem sắc mặt chủ nhân mà hành xử. Vị tiểu thư từ quê lên này dám đánh tiểu thư nhà họ Lương mà chẳng hề hấn gì, tiền trong nhà nói lấy là lấy, cũng chẳng ai dám nói gì, giờ ngay cả món ăn cũng dám giở trò, bỏ thêm muối—
Hôm nay dám bỏ muối vào đồ ăn, biết đâu ngày mai lại dám thả chuột vào chăn của ngươi!
Thân là tiểu thư, nhưng chẳng tuân theo quy củ của tiểu thư, người như vậy quả thật không thể đắc tội.
Sở Chiêu cũng chẳng mấy quan tâm đến sự đổi thái độ trước sau của họ, chỉ nhẹ nhàng phân phó, đám tỳ nữ liền vội vàng chạy đi hầu hạ.
“Cái hoa viên này thật chẳng tiện cho cưỡi ngựa bắn tên.” A Lạc cũng được hầu hạ như tiểu thư, lắc đầu, “Phải dỡ bỏ đi mới được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play