Kinh thành đêm khuya phồn hoa náo nhiệt, nhưng trong trường săn lại không còn sự huyên náo của ban ngày.
Lần này Hoàng đế và Hoàng hậu tránh nóng không triệu mời các quan viên cùng gia quyến, nên buổi tối cũng không có yến tiệc. Dưới ánh lửa bập bùng, chỉ có Sở Chiêu và Tiêu Vũ ngồi cùng nhau dùng bữa.
Món chính tối nay là con mồi do Tiêu Vũ tự tay săn được, ngự trù dốc lòng chế biến, song lòng dạ đế hậu lại chẳng đặt vào chuyện ăn uống.
Sở Chiêu đem chuyện của Tạ Yến Phương cùng quyết định của mình nói rõ với Tiêu Vũ.
Ánh lửa chập chờn chiếu lên gương mặt Tiêu Vũ, thần sắc hắn khi sáng khi tối.
“Ta không ngờ Tam cữu lại làm vậy,” hắn khẽ nói, rồi lắc đầu, “nhưng Tam cữu làm gì cũng chẳng có gì lạ. Từ nhỏ ta đã biết người rất thông minh, rất lợi hại. Mẫu thân từng nói, người muốn làm gì cũng đều có thể làm được.”
“Ngài ấy không có lòng phản nghịch với bệ hạ, một lòng phò trợ bệ hạ xưng đế,” Sở Chiêu nói, “nhưng, A Vũ, hoàng đế là do chính đệ làm, đệ không thể trở thành hoàng đế của kẻ khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT