Sở Chiêu không viết tiếp nữa, đưa Tiêu Vũ đến kho riêng của hoàng hậu để chọn xem có món lễ vật nào thích hợp.
Tuy Sở Chiêu lên làm hoàng hậu chưa bao lâu, lại thường xuyên ở bên ngoài cung, nhưng những lễ vật thuộc phần hoàng hậu chưa từng thiếu. Mỗi dịp lễ tết, sinh thần của nàng, văn võ bá quan, các châu quận khắp nơi, thế gia vọng tộc đều sẽ dâng lễ.
Tất nhiên, so với kho của hoàng đế thì nơi này vẫn có phần vắng vẻ — dẫu sao Sở Chiêu mới làm hoàng hậu được mấy năm.
“Sở tỷ tỷ.” Tiêu Vũ cũng cảm khái như thế, “Tỷ đến chỗ đệ chọn nữa đi, chỗ đệ nhiều lắm lắm.”
Phụ mẫu của hắn, tiên đế và các đời trước để lại đều thuộc về hắn.
Sở Chiêu mỉm cười: “Không cần nhiều đến thế. Ta chọn một món lễ vật là được, đến khi ấy A Vũ ban tặng thêm một bức thư họa, đó chính là trân phẩm có thể truyền đời.”
Tiêu Vũ cười gật đầu, lại thở phào nhẹ nhõm: “May mà dạo này đệ không lười biếng, tiên sinh còn khen chữ viết của đệ ngày một tốt hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT