Đặng Dịch một tay bị băng bó, chậm rãi bước lên tường thành, phóng mắt nhìn ra xa, bắt gặp bóng dáng một thân hồng y giữa đại quân đông nghịt, như che khuất cả trời đất.
“Thái phó, Thái phó, nhất định phải nhấn mạnh, Nhị công tử tuyệt đối không thể tiến kinh làm con tin.” Ninh Côn theo sát sau lưng Đặng Dịch, lần nữa dặn dò, “Chúng ta có thể chịu tước vị, có thể giao binh mã, nhưng Nhị công tử không thể rời khỏi Trung Sơn Quận, nếu không—”
Sau khi Tiêu Tuân qua đời, tuy Nhị công tử tiếp tục thống lĩnh binh mã, nhưng sĩ khí sa sút nghiêm trọng, đến nay người trong Trung Sơn vương phủ đều không còn lòng chiến đấu, khi quân của Hoàng hậu tiến đến, họ đã sớm dâng biểu nhận tội.
Đặng Dịch hỏi: “Nếu không thì sao?”
Ninh Côn mặt mày nghiêm nghị: “Chúng ta cùng thành quận đồng vong!”
Đặng Dịch liếc nhìn hắn, không nói gì.
Ninh Côn sắc mặt ảm đạm, khẽ cười khổ: “Đây cũng là vì đại nhân, Vương gia và Thế tử đều đã không còn, Vương phi và các công tử dẫu sao cũng là hoàng thân quốc thích, tội chưa tới mức tru di, triều đình chắc chắn không buông tha duy chỉ có đại nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play