Trương Cốc sau khi hoàn tất việc bàn giao công vụ, không lập tức khởi hành hồi kinh.
Chuyến công vụ lần này, cả thân lẫn tâm đều mỏi mệt, cần nghỉ ngơi vài hôm rồi mới lên đường trở về.
Họ vốn đã rất quen thuộc với quận thành, lần này chủ yếu là dẫn tân binh A Cửu dạo chơi khắp nơi.
Đúng dịp phiên chợ, nhân dân trong quận thành chen chúc như nêm, sạp hàng san sát, có hàng vải lụa mới lạ từ Trung Nguyên xa xôi, cũng có hương liệu lông thú dị chủng từ Tây Lương đưa đến, lại có biểu diễn tạp kỹ, xiếc ảo thuật, đá gà đánh bạc, đường phố chen kín người, giữa mùa đông mà đi một đoạn cũng toát cả mồ hôi.
Nhưng Trương Cốc cùng đám người lại chẳng lấy đó làm phiền, bởi vừa đến cổng thành, A Cửu đã thấy sạp đá gà, liền nhào vào như cá gặp nước, không chịu rời chân.
Thiếu niên ấy ném một túi tiền vào sòng, thua liền lập tức ném tiếp, thắng lại càng dốc thêm, một trận tiêu tiền như nước, đúng là người ngu tiền nhiều, khiến cho sòng bạc náo động ầm ĩ, cờ bạc càng thêm cuồng loạn.
Trương Cốc cùng mấy dịch binh nhìn nhau, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Thằng nhóc này đúng là coi tiền như rác.” Trương Cốc nói, nhưng cũng không thể để mặc hắn dây dưa ở đây cả ngày, mà thực ra nếu không ngăn, e là hắn sẽ cứ ở mãi đây đến khi khởi hành mất.
Thế là hắn cùng hai dịch binh kéo A Cửu từ trong sòng ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT