Lương Tịch từ biệt Phó giám quân, rời khỏi quận thành, không trở lại doanh trại cánh tả ngay, mà trước tiên quay về nhà.
Từ khi Lương Tường vào kinh diện thánh, được phong làm Du kích tướng quân, Lương gia cũng đổi sang phủ đệ mới.
Là do hương thân bản địa tặng cho.
Lương Tịch bấy lâu đóng quân ngoài doanh, lần này mới là lần đầu tiên thấy nhà mới. Hắn đứng ngoài cửa nhìn ngắm, tuy so với phủ đệ tráng lệ của Lương thị ở kinh thành còn thô sơ, nhưng tường xám mái cao, lầu gác trập trùng, lại mang một phong vị riêng biệt.
“Ai đó—” Cánh cửa lớn mở ra một khe nhỏ, một gia nhân thò đầu ra thăm dò, vừa định quát hỏi, phía sau có người kéo y lại, nói nhỏ: “Là lão gia.”
Hai người gia nhân vội chạy ra đón, người thì vui mừng, kẻ lại lúng túng, khiến Lương Tịch cũng bật cười — có đại trạch thì cũng phải có gia nhân, gia nhân mới chưa quen mặt chủ mới, thế cũng là thường.
Lương Tịch bước vào nhà. Lần này, thê tử của hắn không còn xắn tay áo giặt giũ như trước, mà đang ngồi dưới hành lang lật xem sổ sách, trước mặt có hai tỳ nữ đứng nghe sai bảo, còn con gái thì đang đùa nghịch trên xích đu, một nha hoàn chừng mười bốn mười lăm tuổi đứng sau dè dặt hô “tiểu thư”, bảo hộ nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play