Ngự thiện đã bày sẵn trên kỷ án, nhưng Đặng Dịch không giống như thường lệ lập tức động đũa, mà chỉ rót một chén trà.
“Hồi đó gặp Sở tiểu thư, là lúc nàng đánh người xong liền cuốn gói bỏ đi.” Hắn nói, “Về sau là chuyện dọc đường trở lại kinh, rồi đủ loại việc sau khi về kinh, đến tận khi dẫn binh tới trước cung môn. Nàng không nghe lời người khác nói, cũng chẳng thích nói nhiều với người khác, chỉ cần là điều bản thân muốn làm, nhất định sẽ làm cho bằng được.”
Sở Chiêu im lặng một lúc, dường như đúng là như vậy. Nhưng cũng hết cách, từ khi trọng sinh đến nay, nàng không có thời gian để nói, nhiều việc cũng không cách nào nói cùng người khác.
“Không đúng đâu.” Nàng bật cười, “Ta đối với Thái phó trước nay vẫn luôn ăn nói đàng hoàng, dù là trên đường về kinh, hay sau đó, thậm chí đến lúc đứng trước cung môn, nếu ta không nói đàng hoàng, Thái phó sao chịu để ta vào gặp bệ hạ.”
Những chuyện ấy, giờ nghĩ lại, cứ như chuyện kiếp trước.
Đặng Dịch trầm mặc một lúc, lắc đầu: “Cho dù khi đó ta không nghe nàng nói, không mở cung môn, Sở tiểu thư cũng sẽ không quay đầu rời đi.”
Hắn mỉm cười, ánh mắt nhìn thiếu nữ trước mắt mặc cung trang lộng lẫy, so với ngày trước càng thêm rạng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play