Sở Chiêu đứng trên lầu Dục Tú, một cơn gió thoảng qua, hoa rụng đầy mình.
“Năm tháng trôi qua nhanh thật.” Nàng nói, đưa tay đón lấy cánh hoa đang bay lả lơi, “Xuân đi rồi xuân lại tới.”
Từ mùa xuân năm ngoái hồi kinh đến nay, bận rộn mà cũng thảnh thơi, thoáng chốc đã một năm trôi qua.
“Bá phụ ở thư viện vẫn ổn chứ?” Nàng quay đầu hỏi.
Sở Đường đứng phía sau, đang trêu đùa con vẹt mà A Lạc giơ lên, mỉm cười gật đầu: “Rất tốt, vừa mới gửi thư về, nói rằng đầu xuân năm nay, số học sinh đến học ở thư viện tăng lên rất nhiều, phụ thân ta rất hài lòng, mẫu thân ta cũng rất hài lòng.”
Sở Lam hài lòng vì có nhiều học sinh, danh vọng tăng cao, còn Sở mẫu thì hài lòng vì thu được nhiều học phí, lại thêm thư viện cũng đã mở rộng, lấy được một mảnh đất—
Rất lâu trước đây, Sở Lam đã muốn có được mảnh đất ấy, nhờ cậy rất nhiều mối quan hệ mà vẫn không được địa phương để mắt tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT