Bất kể là do Sở Đường bắt được hàm ý của hắn, hay là do các tướng sĩ binh lính dưới trướng Trung Sơn Vương truyền đạt, thì nguyên nhân khiến Trung Sơn Vương phải dừng binh đều là vì Tiêu Tuân bị bắt.
Trước đây, Tiêu Tuân cũng từng nói như vậy, còn tự trách bản thân không cẩn trọng, khiến phụ vương công dã tràng.
Sao giờ lại đột nhiên hỏi ra câu ấy?
Ninh Côn bất giác cúi mắt, khẽ than: “Sự an nguy của Thế tử chính là uy h**p lớn nhất đối với Vương gia.”
Tiêu Tuân không lên tiếng.
Trong phòng tĩnh lặng đến mức khiến người nghẹt thở.
Tiêu Tuân chợt cười: “Ta không nên hỏi ngươi, ngươi cùng ta bị bắt, lại cùng ta bị đưa vào kinh, phụ vương ta bên đó ngươi cũng không biết gì, cũng chẳng thể quay về.” Hắn đứng dậy, bước đến bên cạnh Ninh Côn, khẽ vỗ vỗ cánh tay ông ta, “Côn thúc, người cũng vì ta mà liên lụy, ngày sau phải cùng ta sống ở chốn kinh thành này, tài học đầy bụng của người e rằng cũng bị vùi lấp nơi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT